Welcome to SonesVN

Tìm kiếm Blog này

Pround of to be SONE!

 Vài năm trước… T là một nhỏ ham chơi mê nhạc ( mê cực kì luôn í,  ^^! ) nhạc là một trong những nguồn sống, nhưng nói thật ,buồn cười lắm, T nghe nhạc theo thời thôi, người ta nghe gì thì nghe theo cái đó, gọi là " Sự ảnh hưởng của thời đại"...Lúc đầu thích V-pop sau vài tháng  theo xu hướng T chuyển sang thể loại Rap Việt và không lâu sao đó T đú đẫn nhảy thẳng vào K-pop. Chứa đựng trong K-pop là những điều làm T bị thu hút và bắt T phải quan tâm, thứ nhất : nhịp điệu nhạc lôi cuốn, thứ hai: style mang phong cách teen độc đáo và thứ ba: ngoại hình, đối với nhỏ mê trai như T thì cái í quan trọng nhất ( thứ ba ^^), nếu nói là T mê K-pop thì hơi không đúng mà là thích cái vẻ bên ngoài của họ, suy nghĩ của T đơn giản lắm “ Đẹp mê xấu chê” cho nên hát hay cỡ nào mà ngoại hình hạng bét thì…( 3 chấm ) Nhưng buồn cười hơn nữa là cái suy nghĩ: “ Nếu như nhạc Hàn mà mình còn hát ro ro thì V-pop không thành vấn đề, mấy đứa trong lớp chắc sẽ nể lắm á” thế là cấm đầu mà chép chính xác từng câu từng chữ trong từng bài hát ( gọi nôm na là phiên âm =.=) cho dù hông biết mấy chữ đó viết ra sao, thế nào hay có bất cứ ý nghĩa gì. Đến khi lên lớp 10, T mới có ý thức học tập hơn, biết lo nghĩ cho tương lai phía trước mình nhiều hơn nên chỉ cấm cúi và dùi đầu vào học, nhưng chính cái học gay gắt đó đã trở thành sợi dây bó buột mọi thứ từ đi chơi hay làm những gì mình thích, sáng học chính khóa rồi chiều tối lại học thêm với học bớt, từ đó chuyện hát hò chìm sâu vào sự quên lãng, thực sự rất hiếm khi ai đó thấy được T nhép miệng hát lẵng lơ như trước, thế là dần dần âm nhạc biến mất và bị tuyệt chủng ( đối với T thôi ạ ^^ ). Sau một thời gian học tập, cuối lớp 10, T được trả lại chút ít tự do,nhưng lũ bạn thì khác nó vẫn học, học nữa và học mãi trong cái thời gian vô cùng quý báu đó, cho nên T có muốn đi đâu chơi thì cũng chỉ có một mình. Lâu ngày sự chán nản tích tụ, nghe lòng buồn thiu T lôi cái Laptop ra nhảy lên mạng, mất gần nữa tiếng để mò mẫn lại cái nick Yahoo cũ, đăng nhập vào, phát hiện một tin nhắn offline của nhỏ bạn lớp 9 “ Thi tốt nha mậy, cho mày nè” kèm theo cái đường dẫn vô nhaccuatui.com ( cái này chắc là hồi thi HKII lớp 9 hay chuyển cấp gì đó ) nhấp chuột vào món quà chưa được mở hơn cả năm trời, rồi  bài “OH” vang lên, T bắt đầu dừng việc suy nghĩ và lắng nghe…bùng nổ với sự mê hoặc kì lạ, có gì đó làm người nghe bị thu hút , nhưng rồi  T không biết là lúc đó có nhấn nhầm cái nút nào hay không mà cái mà hình nó tự nhiên giựt cà tưng rồi nhảy thắng vô cái tập Strong Heart ngay cái Ep1, ep đầu tiên luôn( Tập Strong Heart định mệnh á nha ). Quá hiếu kì, T nhìn chằm chằm vào cái màng hình như xem vật thể lạ í, và cái  hình ảnh một cô gái đạp thẳng vào mặt, làm T càng chăm chú hơn nữa, mọi tập trung dồn về cô gái ấy. Nhíu mày nhăn mặt, T tuông luôn một câu rất ư nhẹ nhàng: “Nhỏ đẹp quá đi , dịu dàng quá đi, xinh xắn quá đi” khen không ngừng, không nghĩ và không ngớt.Theo dõi gần xong tập Strong Heart ấy à không chính xác là khi câu chuyện của  nhỏ “ xinh đẹp” chấm dứt , T bị sock, bất ngờ đến há hốc cả mồm, mở to mắt, và cười nghiên ngã “ Đây mới thực sự là cô ấy sao? Không sợ mất hình tượng à?” và cái câu T ban tặng lúc nãy phút chốc biến đổi: “ Hâm quá đi bà nội ơi”. Cảm giác thoải mái đó ào đến lúc nào không hay, nhỏ làm T biến đổi cái tâm trạng ngay phút chốc với  trận cười hả hê đó, cứ như được tắm sau mấy tháng trời thiếu nước, cái u ám buồn phiền lúc ban đầu bay đâu mất. Nhỏ gây cho T sự chú ý lớn, nhỏ í quả thật quá đặc biệt, nhưng tất cả những thông tin T biết về nhỏ chỉ vỏn vẹn cái chữ “ Yoona”. Sự thích thú lôi kéo T (phải) theo dõi nhỏ, phải tìm hiểu về nhỏ đó, và cứ mỗi giờ mỗi phút và mỗi giây cái mức ấn tượng càng lớn hơn, càng làm T thích cô í hơn. Cái tên Yoona luôn được T sẵn sàng đề cập đến khi lướt Wed, rồi T phát hiện ra một điều thú vị hơn,  Yoona đến từ một nhóm nhạc nổi tiếng xứ Hàn, tên gì gì đấy. “ SNSD????” Lúc đầu T chả mấy quan tâm nhưng... "Họ là ai???""Nhìn ra sao??" "Đẹp như Yoona không???" mấy câu hỏi í  xuất hiện búa lua xua,tùm lum tà la trong đầu, và cứ thế cho đến khi không kiềm chế được cái tính tò mò đang ở mức cực độ.Tìm kiếm, tìm kiếm và tiếp tục tìm kiếm tất cả những thông tin có liên quan đến cái tên SNSD. Dần dần hình ảnh các cô gái hiện lên trong cái Prolife, vẫn cái câu nói cũ, vẫn cái lời mà T đã nhận xét Yoona “ Mấy nhỏ này đẹp quá, dễ thương quá”... Những ngày sau đó, thay vì như mọi khi Search YoutubeVietsub Yoona” thì T lại dành tất cả thời gian rãnh rỗi đó để tìm hiểu về họ và chú ý họ nhiều hơn nữa… “ SNSD - So Nyuh Shi Dae (Girl Generation) gồm 9 thành viên : Taeyeon( Leader), Jessica, Sunny, Tiffany, Hyoyeon, Yuri, Sooyoung, YoonaSeohuyn(Maknae)…rồi cái gì mà “ công chúa băng giá Jessica” “ bà ngoại Seohuyn” “ cá sấu Yoona”..vv..vv..T tìm hiểu thật kĩ, có thể nói là T biết chính xác mọi thông tin về họ. Rồi T theo dõi nhưng Show truyền hình, Show thực tế của họ,đáp trả lại điều đó là một sự ngạc nhiên đến khó tả, T ngạc nhiên đến mức không dám tin những gì mình đang xem là sự thật và bất chợt nhận ra mình đã bị lừa, bị lừa không thương tiếc bởi cái vẻ bên ngoài của họ, “ Hâm, Hâm, và Hâm” đó là điều duy nhất mà T có thể phát ra thành lời để nhận xét về mấy nhỏ í( tại gì miệng đang bị đớ mừ ^^), nhưng kì lạ hơn cái tính “ Hâm đơ” đó làm T càng yêu thích họ hơn nữa (không biết là có bùa chú gì không, điên hay sao mà  lại đi thích mấy đứa Hâm í không biết ^^)…Đương nhiên T không quan tâm cả 9 đứa, có những thành viên T rất ít quan tâm nói khác hơn là không thèm để ý tới luôn, tên của 9 đứa nhớ được 5 là cùng, nói thế nào nhỉ? Trong khoảng thời gian này T chỉ xem họ như “ CÔNG CỤ” giải trí, giúp xã stress hiệu quả nhất thôi, chứ chưa phải thần tượng gì hết…Được khoảng chừng nữa tháng, T mới lục lọi trên mp3.zing.vn những bài hit nhất của họ (Lúc này âm nhạc quay về , nó được hồi sinh ) " Gee, Run devil run.vv.vv..." Hớzzz! cái giai điệu quen thuộc này, lời bài hát này, hình như... T đã thường xuyên nghe trong cái phone cũ be bé, những bài hát T rất thích, cái lúc mà T còn chưa biết SNSD là cái quái gì í ( Sorry!! Nhưng lúc trước mình chỉ biết mỗi Suju thôi hà và cũng chỉ quan tâm nhiều đến idol nam thôi)..Thế là lịch sử lập lại, list nhạc trong điện thoại nho nhỏ lại dầy đặc những bài hát, đặc biệt hơn là nó mang chung thương hiệu “ SNSD
       Được một  thời gian ngắn, đi theo từng dấu chân họ, những cô gái trở thành liều thuốc bổ , vô giá, và gây nghiện, T lấy số 9 làm “ Lucky Number” luôn , thời gian rãnh rỗi vào mỗi tối T đều dành để xem những tin tức mới nhất của họ hay để xem họ ở những Video trên Youtube …và cười đến chết giấc, ai nhìn vào mà không biết chắc cứ tưởng là khùng, đọc từng dòng comment rồi tự sướng có cái gì đó tự hào, sung sướng cứ như S9 là của mỗi một mình mình vậy… “Cái gì đây?”, “Pround of to be Sone” …Sone??? T tự nhận mình dốt tiếng Anh,thật sự dốt, nhưng chưa đến nông nổi nào để không biết mấy từ cơ bản này. Lạ quá, Sone,...nó không có trong từ điển, là một danh từ riêng chăng ???  ...Tiếp tục thêm một lần nữa, cái tính tò mò lại trỗi dậy( giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời  =,=) nó có liên quan đến S9, T không thể làm ngơ được. Search Google: “ Sone là gì” những câu trả lời lần lược xuất hiện trên cái màng ảnh nhỏ: “Sone là tên gọi của fans hâm mộ SNSD (Girl Generation) được biết theo nghĩa S-one: SNSD luôn là một, tiếng Hàn đọc thành So-won ( điều ước)…T cười nhẹ “ có ý nghĩa nhỉ?” rồi nghĩ thầm,đắc chí “ Vậy mình cũng đang là Sone”. Tìm những wed Sones, xâm nhập vào công đồng Sones , rồi từ những bài viết, những dòng comment, T biết Sones rất thân thiện. Đã đăng ký làm thành viên, đã tìm hiểu về Sones nhưng T lại suy nghĩ khác nữa rồi , T chưa dám và không dám nhận mình một trong những Sones. Tình cảm mà họ dành cho SNSD rất, rất, rất và rất lớn, so với họ tình cảm mà T dành cho S9 quá bé nhỏ, phải chăng là vậy?. Nhưng T chưa bao giờ nghĩ mình sẽ ngừng hâm mộ họ với tư cách là một fanSones chính là nguồn động lực…
       Một khoảng thời gian nữa lại trôi qua, cái tình cảm mà T cho là quá bé nhỏ đó dần lớn lên, T không ngại khoe với bất cứ ai về S9, bất cứ những lần nói chuyện nào với bạn bè S9 vẫn là chủ đề khởi đầu câu chuyện ấy và T cũng không ngại lôi kéo bất cứ ai để họ quan tâm tới S9 hơn dù chỉ là một chút. T vui, rất vui khi nghĩ về họ, t sung sướng cùng họ khi họ tiếp tục “ Bá Đạo”. Cái suy nghĩ “ CÔNG CỤ” không còn tồn tại nữa, T thấy mình quá ích kỷ khi nghĩ thế về họ và cũng tự thấy ghê tởm bản thân, thay vào đó thì bây giờ S9 lại trở thành những con người đáng để T "xem trọng và tự hào nhất"...Nhưng một ngày đầy u ám, sự ảnh hưởng nặng nề khi T đâm thẳng vào cộng đồng AFS (chỉ là sự trùng hợp khi đang tìm cụm từ " SNSD...") rời tay khỏi bàn phím,T phải làm sao bây giờ, những cái thông tin này, rồi những câu nói không hay về S9, nghe lòng nặng trĩu, tức giận nhưng không làm được gì, đầu óc toàn chứa cái gì đó mà không thể định dạng, nó như lời đe dọa, một cuộn băng dập nát cứ tua đi tua lại những hình ảnh đó, T phải làm gì đây, nhiều cái suy nghĩ không hay vẫn liên tục tràn vào tâm trí, rồi T bỏ cuộc " Tại sao mình phải thích những người này chứ. Khi họ cứ như thế này...rồi như thế kia...","Mình...có lẽ...không nên quan tâm đến họ như vậy, và mình...cũng không cần họ nữa" T quyết định bơ họ luôn, đó là cái quyết định rất khó khăn. Tuy là tự T suy nghĩ, tự T muốn mình làm thế nhưng cứ như đang bị ép buộc. Rồi 2 ngày sau đó, chỉ 2 ngày " T bị mất cái gì nhỉ? mình để quên nó ở đâu rồi sao? mà nó là cái gì...????" một cảm giác bức bối, khủng hoảng "Chẵng lẽ tại mấy nhỏ đó hả?" " No way"  Nhưng một lúc sau , thay vì đi đâu đó cho giải tỏa căng thẳng thì T lại ngồi và tự suy nghĩ lại cái hành động đó của mình, tự trách móc " Mày là người dễ thay đổi vậy sao, chỉ vì những câu nói của người khác" rồi tự nhủ, " Sao vây? Mày thích tụi nó mà, mày đang trẻ con quá đó, đừng để tụi AFS đó ảnh hưởng mấy đứa đó là ai chứ?" như hiểu ra dược vần đề, T cần lấy lại cái cảm giác như 2 ngày trước, cái lúc mà mình yêu mến họ rất nhiều. Không để cho cái ảnh hưởng này kéo dài hơn nữa, T muốn làm gì đó để xác nhận cái tình cảm của mình, quay lại cái màng hình T từ từ nhận lại cái " phong độ", việc này làm tao mất nhiều thời gi để lấy lại được cái tin thần đó, bao gồm cả suy nghĩ,theo dõi MV,đọc lại tin tức,cố gắng chú ý hơn những hành động của họ, xem lại những Mv đã "bắt" T phải yêu thích họ. và cái cảm xúc đó, nó trở lại rồi, cảm giác mất mác, nó tan biến, PERFECT. Cuộc chiến với bản thân chấm dứt và T tự nói với mình đừng để điều này lập lại thêm 1 lần nữa...Vào một tối khác  ,cũng như mọi lần T hớn hở lướt Web để được gặp mấy nhỏ, nghe thông tin của mấy nhỏ, rồi  vô tình chộp được cái MV, nó hoàn toàn không phải một Show, buổi biểu diễn Live hay gì khác, chỉ là do Fans Made. Nhưng một MV cảm động, nó diễn tả ngắn gọn những gì mà S9 phải trãi qua...theo dõi cái MV hơn 10 phút, lặng cả người, không gian bao phủ một cái gì đó yên tĩnh đến choáng ngộp, T đông đá hoàn toàn, nơi cổ họng có gì đó ngẹn lại, một cảm giác khó tả, con người đầy sức sống lúc nãy hoàn toàn biến mất. Nội dung của cái MV đó làm T phải trở nên im lặng…Những khó khăn, những rắc rối, những scandal luôn trãi dài trên con đường vinh quang mà họ đang và đã đi qua,  họ luôn phải hy sinh và những nỗi đau luôn luôn đầy ắp. Nhưng…họ chưa bao họ bỏ cuộc, vẫn vượt qua, vẫn vững vàng , vẫn tồn tại và vẫn nhận được sự yêu thương , quý mến, kính trọng của biết bao nhiêu người. Họ đã buồn và đã khóc, khóc rất nhiều nhưng chưa bao giờ họ than phiền hay xuất hiện trước mặt người hâm mộ với khuôn mặt buồn bã, thay vào đó luôn là nhưng cái vẫy tay hay cúi chào thân mật, nụ cười luôn xuất hiện trên những gương mặt đó, gương mặt đầy rạng rỡ luôn làm cho người hâm mộ cảm thấy an tâm và không thất vọng về mình. Những cô gái đã từng vấp ngã, từng bị tẩy chay bởi người hâm mộ và họ đứng dậy vẫn cố gắng đứng dậy. Họ có một tinh thần đồng đội, đoàn kết, gắn bó, nó hoàn hảo đến mức không gì có thể phá vỡ - SoShibond, 9 con người đó hợp lại thành một nguồn năng lượng, là nơi dựa dẫm cho nhau, là một phần của nhau, đó là lý do để họ tồn tại….Và rồi những giọt nước thoáng chốc động lại ở khóe mắt và bắt đầu rơi , không dừng lại được, một luồn cảm giác khó tả, cái cảm giác ấy cứ len lỏi sâu vào bên trong và những giọt nước đó vẫn tiếp tục rơi không ngừng, cứ như rơi vào tận đáy lòng, chua xót, T nhận ra đó là cảm giác của sự tổn thương. Lần đầu tiên T biết khóc vì thần tượng của mình, và cũng là lần đầu tiên t trao cho ai đó tất cả tình yêu của mình và T cảm nhận được điều đó, một tình yêu chân thật. T từng nghĩ rằng cái gì cũng có cái giới hạn của nó nhưng những gì t dành cho họ là vô hạn. Sau cái lần đó những cảm xúc của họ, những niềm vui hay nổi buồn T đều cảm nhận được và luôn muốn chia sẽ, S9 cười T sẽ cười, S9 khóc T cũng lặng lẽ khóc theo và t bắt đầu biết sợ , sợ rằng một ngày nào đó S9 không còn tồn tại nữa, đó sẽ là ngày T mất đi một thứ vô cùng quý giá, T luôn muốn S9 là mãi mãi tồn tại nó là vĩnh cửu. Sau 5 tháng, khoảng thời gian đủ để tìm hiểu tất cả về họ, nhưng mọi thứ cũng đã  dần thay đổi theo thời gian, nhất là tình cảm, nó không còn…không còn sự  phân biệt  giữa bất cứ thành viên , một tình cảm lớn như nhau, đơn giản vì S9 luôn là một T ghét khi nghe ai nói chỉ thích một chứ không phải là 9 tuy T không có quyền ngăn cản họ. Và hình ảnh mấy nhỏ chiếm lấy một khoảng không gian vô cùng rộng lớn trong tim T, không gì làm phai mờ được, không gì có thế xóa nhòa được, những cái tên cứ như được khắc sâu vào đấy…Trong khoảng thời gian đó,  T lại để ý đến cộng đồng AFS lần nữa và những vụ anti nhãm nhí của họ, nhưng T chẳng để tâm nữa, sau thời gian dài đó T biết rằng AFS là những em nhỏ ( nói thế có hơi khách sáo =.= ) và việc làm duy nhất của mấy ẽm là ngồi không và anti Idol người khác bằng những cái lý do cùi bắp nhất . Một đứa như T còn biết cái định lý đơn giản rằng S9 cũng là con người, họ có những sai lầm và họ luôn sữa chữa. Nhiều lúc T nghĩ rằng mình có nên cảm ơn AFS không, vì có thể nói rằng nhờ AFS mới có S9 như ngày hôm nay, và cũng có thể nói nhờ AFS mà t càng yêu quý S9 hơn bao giờ hết.
      7 tháng, T tự tin với cái tình cảm mà mình dành cho S9 và trở thành Sone, nó đủ lớn à không nó quá lớn, nó vô hạn, vô giá và vô tận. Để trở thành Sone không phải khó nhưng quan trọng là mình có thật sự xứng đáng hay không . Thời gian mà t biết được S9 bây giờ chỉ khoảng 1 năm ( hoặc hơn ^^)nhưng T học được ở họ nhiều điều, trở thành họ là điều rất khó ( cứ như mơ í ^^) T tiếp tục phấn đầu cho cái tương lai " Sáng ngời ngợi" của chính bản thân. S9 là người dẫn T đi sâu vào K-pop, giúp T biết được những cái hay, cái đẹp ở nước bạn - Korea, những cô gái này xứng đáng với danh hiệu một " Idol quốc dân" xứng đáng là một trong những nhóm nhạc dẫn đầu làn sóng Hallyu, nhóm nhạc của mọi thời đại…Thời gian sẽ trôi đi rất nhanh, nhưng T vẫn mãi nhớ đến những cái tên mà T vô cùng yêu quý: Tae, Mều, Sún, Nấm, Hyo, Yul, Sò, Yoong và Sèo, và T sẽ nhớ mãi: Một Tae Tae với cái tính byun vô đối. Một con Mều vàng ngơ ngơ và ham ngủ. Một Lee Soon Kyu  với aegyo dễ ăn đấm ( S8 ^^ ). Một Nấm với đôi mắt cười của thiên thần.Một Kim Choding với những màn dace sởn cả da gà. Một anh Yul đen Sexy và  hâm đơ vô đối. Một Shikshin cẳng đẹp, tài phát ngôn là đỉnh của đỉnh. Một Choding Yoong móm "Nai lai cá sấu". Một ngoại Sèo luôn thẳng thắng :“ Unie! Chị sẽ chết sớm đó “ O.o…và những câu nói mà T luôn luôn và luôn luôn muốn nghe từ những con người tuyệt vời này: “ Jigeummeun SNSDApeurodo SNSDYeongwonnhi SNSD
      Sones love you  forever, my Girl Generation!!!<3.<3.<3.<3.<3.<3.<3.<3.<3!!!
P/s: Và tất nhiên sau này khi T thật sự trưởng thành cái tình cảm này sẽ nhỏ dần lại, nhưng không phải là biến mất. T chắc rằng đến khi đó, T ngẩn đầu nhìn lại quá khứ này, và T vẫn cảm thấy  rằng đây là một trong những điều mà T đáng tự hào nhất trong thời niên thiếu..^^..
                                                                                         
                                                                                    …FOREVER TOGETHER...



Tác giả: traitimsatda_viyeu1303@yahoo.com.vn

1 Comments:

  1. cảm xúc tràn đầy
    wa tuyệt pn , à làm sone như mik vs pn thật chông gai:">
    chúng ta hãy là Sowon 4rever nhé:!!!!!
    cho mik làm wen nhá!!! tuyệt vời trên cả tuyệt vời

    Trả lờiXóa